Derek Nguyễn là một cái brand name còn xa lạ với khán giả nước nhà. Theo thông tin, anh hiện ra ở Việt Nam với theo mẹ thanh lịch Mỹ định cư từ nhỏ. Là một nhà sản xuất phim, Derek Nguyễn từng có những phim ngắn được cù ở New York. Cô Hầu Gái là dự án đầu tiên anh thực hiện tại quê nhà, lấy cảm hứng từ câu chuyện của bà nội mình.
Bạn đang xem: Phim cô hầu gái việt nam
Tác phẩm lấy bối cảnh năm 1953 tại một đồn điền cao su, từng là nấm mồ chôn vô số công nhân Việt Nam. Một cô bé nghèo thương hiệu Linh (Nhung Kate) đến search việc tại ngôi biệt thự của viên đại tá Pháp (Jean-Michel Richaud). Căn công ty lộng lẫy nhưng u ám với lời đồn về một hồn ma vất vưởng chưa vô cùng thoát.
Trong quy trình làm việc, Linh có dịp tiếp xúc với những người có tác dụng khác là bà quản gia (Kim Xuân), bà bếp (Phi Phụng) và gã cai phu (Kiến An). Mỗi người đều với vẻ túng ẩn riêng biệt với những lời nói mập mờ, thái độ khó khăn đoán. Linh và viên đại tá hối hả phải lòng nhau, nhưng liệu cuộc tình trái ngang này sẽ gồm kết cục thế nào?
Trước hết, điểm đáng khen nhất của ê-kíp là đã "chịu chơi" thực hiện một phim lấy bối cảnh thời Pháp thuộc. Điều này đòi hỏi khoản ngân sách đầu tư đội lên hẳn so với các phim thời hiện đại. Cho dù phần lớn cảnh xoay diễn ra vào nhà, tác phẩm vẫn có tác dụng bật lên được chiếc chất của Đông Dương thời 1950 qua quần áo, xe cộ, quần thể chợ. Nếu đã từng xem qua Người Tình (1992), khán giả sẽ phát hiện vài điểm tương đồng vào Cô Hầu Gái, dù tầm vóc nhì phim có sự chênh lệch đáng kể.
Tác phẩm không thuần tởm dị cơ mà giống một câu chuyện rùng rợn có tình yêu lồng vào hơn
Cô Hầu Gái cũng là một vào số ít phim ở Việt phái nam dám bỏ qua phần hài hước, vốn là yếu tố bán rất chạy quen thuộc. Nhị màu chủ yếu của tác phẩm là ghê dị - lãng mạn đều được thực hiện khá vững tay. Khán giả xem phim Việt giỏi buồn cười vì chưng "con ma" hoặc quá giả, hoặc cắt cảnh nhanh, hoặc "vô hại" bên trên màn ảnh, thì Cô Hầu Gái phần nào khắc phục được các điểm yếu này. Nhỏ ma trong phim tất cả tạo hình đáng sợ (khá giống một bom tấn gần đây), cũng chịu khó chạy tới chạy lui, ra tay đàng hoàng chứ không phải xuất hiện chỉ để làm cảnh.
Cách chọn góc thứ và ánh sáng của phim xứng tầm một đạo diễn được học bài bản ở Hollywood. Chúng có tính toán, sở hữu lại không khí ma mị tự nhiên chứ không quá phô như vài ba phim gần đây (vài phim tia nắng giữa nhị cảnh liền kề còn lệch hẳn nhau). Mảng miếng hù dọa còn ít với hơi cũ, nhưng vẫn hơi hơn nhiều phim vào nước gần đây. Điểm trừ của Cô Hầu Gái là phần chỉnh âm khá lớn, dội vào tai người xem khiến cảm giác nặng nề chịu.
Yếu tố lãng mạn vào Cô Hầu Gái không thơ mộng tuyệt "ngôn tình" mà đậm màu nhục dục. Phim gồm nhiều cảnh nóng đầy trần trụi, được thiết lập cắm hợp lý vào suốt phim. Những phân đoạn này được xoay đặc tả cùng phơi bày nhiều mảng domain authority thịt của diễn viên. Chúng cũng ko "vô nghĩa" nhưng cũng góp phần thể hiện sự chuyển biến tính phương pháp nhân vật. Những trận mây mưa bắt đầu nhẹ nhàng với sự thụ động của nhân vật chính, rồi sau đó mỗi lúc càng dữ dội hơn như chủ yếu mạch chuyện. Bao gồm thể nói, đây là phim bao gồm cảnh nóng đáng xem nhất của điện ảnh Việt vài năm gần đây.
Kịch bản của Cô Hầu Gái tròn trịa nhưng còn thiếu chút kịch tính. Cho dù nhân vật nào cũng úp mở các câu thoại gồm vẻ "nguy hiểm" nhưng tính biện pháp của họ ko ly kỳ, âm mưu không phức tạp. Phim cũng không có những bỏ ra tiết dẫn dụ, gài bẫy khiến người xem phải đoán già đoán non. Chiếc kết của phim theo hướng hơi bình yên với mô-típ quen thuộc thuộc. Có lẽ nếu bao gồm thêm vài cú ngoặt bất ngờ, Cô Hầu Gái sẽ đọng lại nhiều hơn cùng "ăn tiền" như phim Victor Vũ.
Trong vai chính, Nhung Kate thành công xuất sắc từ vẻ ngoài đến diễn xuất nội tâm. đường nét diễn dịp mềm yếu, thời điểm mạnh mẽ của cô thể hiện được sự biến đổi từ một cô gái non nớt thành người tình quyền lực. Trong lúc đó, ánh mắt hoang mang và sợ hãi của nữ diễn viên rất phù hợp với thể loại kinh dị. Những cảnh lạnh góp phần phô bày dáng vẻ nuột nà của bạn gái Johnny Trí Nguyễn.
Những nghệ sĩ gạo cội như Kim Xuân, Phi Phụng cùng Kiến An đều dứt nhiệm vụ, mặc dù công bằng nhưng mà nói những vai này hơi đơn giản so với thực lực của họ. Một điểm cộng là những nhân vật bám sát mạch chuyện, diễn nghiêm túc chứ không "phá vai" để gây cười như nhiều phim khác. Chỉ hơi tiếc là vai của Kim Xuân nhiều chất điện ảnh nhất tuy vậy lại không nhiều đất diễn.
Nhóm diễn viên người nước xung quanh tương tác tốt với diễn viên người Việt trong những cảnh quay. Bao gồm nhiều chỉ trích rằng người Pháp trong phim lại nói tiếng Anh. Thật ra điều này cũng ko mới vào điện ảnh lúc nhiều phim Hollywood bao gồm bối cảnh nước kế bên cũng đều nói tiếng Anh, ví dụ như mặt hàng loạt phim về thời Hy Lạp - La Mã. Tất cả thể bên sản xuất muốn định hướng để đưa phim ra quốc tế, hoặc tiếng Anh góp đạo diễn (vốn lớn lên ở Mỹ) diễn đạt ý tưởng tốt hơn?
Nhìn chung, dù còn vài điểm trừ nhưng biện pháp xử lý hình ảnh của Derek Nguyễn đáng được khen ngợi. Tác phẩm có nhiều cảnh tảo đẹp, pha trộn được chất hoài cổ của thập niên 50 với màu sắc u ám của một phim khiếp dị. Nhịp phim chậm, hơi lê thê, nhưng bù lại các yếu tố khiến sốc được đẩy mạnh phải đủ ham mê người xem. Với màn chào sân khá ổn này, đạo diễn Việt kiều tạo được niềm tin đến sản phẩm tiếp theo của anh.